Gã thử tìm một cái tên cho bức tranh chưa vẽ trước khi sắp đặt những chi tiết: Ai lừa ai? Thông minh và đần độn? Thực ảo? Cũ quá rồi! Gã cảm giác như bức tranh đã được ai đó vẽ.Nêu ra những điều họ đã làm được nhưng không quên chỉ ra cái họ đã sai lầm.Có một thứ bất biến, đó là tất cả.Có một bộ quần áo trên sàn và bạn mặc nó.Bạn hiểu tại sao mà nhiều khi những con người ở đây cãi vã hoặc cáu gắt vì những chuyện đáng ra phải nhẫn nhịn hoặc chẳng đáng lưu tâm.Tôi sẽ còn góp thêm một vài gọng kiềm kẹp cho anh chết.Tôi thấy thế là tốt.Đối xử hiền hòa với nhau nhưng đầy xao lãng với thời cuộc.Khuôn mặt chả biểu hiện thái độ gì.Cháu phải sống để đứa cháu gái nhút nhát và hiếu thảo lớn lên không phải trở thành một người đàn bà cô đơn và khổ đau như mẹ nó.
