Chúng tôi chẳng biết gì về kế toán, tài chính hay tiếp thị.Vì vậy không thành công trong khoảng từ 40 tuổi đến 50 tuổi là một việc hết đỗi bình thường bởi vì chúng ta đang dấn thân vào giai đoạn mò mẫm tìm đường.Alexander Graham Bell bị một giám đốc ngân hàng giận giữ ra lệnh cho ông ngay lập tức phải lấy "món đồ chơi đó" ra khỏi phòng làm việc.Bà hoàn toàn mất trí, toàn bộ số tiền kiếm được đã tiêu hết.Thất bại khi tranh ghế ở thượng nghị viện năm 1958."Tôi ngộ ra rằng thước đo giá trị thành công không phải là địa vị ta đạt được trong cuộc sống mà là các trở ngại ta đã vượt qua để đạt đến vị trí đó"Tôi có những kí ức và viễn cảnh về một tương lai tốt đẹp hơn.“Mọi thứ đều có mùa và mỗi việc dưới bầu trời này đều có thời gian của nó”.Có phải điều này nghe rất thực tế chăng? Chắc chắn là không thế rồi.Hảy thử tưởng tượng một xã hội mà ở đó mọi người đều sẵn sàng thử sức và sẵn sàng đón nhận thất bại.
