Thường thì tôi viết ra một danh sách các mục tiêu của mình cho năm sắp tới vào tháng Giêng.Đây là “kho chứa” của trí nhớ và cảm xúc, ở nơi này tất cả những ý nghĩ, quyết định và trải nghiệm trước đây của chúng ta được lưu giữ và sẽ hoạt động một cách tự động vừa để điều khiển cơ thể của chúng ta vừa để duy trì các ý nghĩ, cảm xúc cho nhất quán với những trải nghiệm trong quá khứ.Còn người thất bại lúc nào cũng nghĩ đến các vấn đề của mình, ai hoặc điều gì đã gây ra chúng, họ cảm thấy buồn bực hay giận dữ ra sao, sự thiếu may mắn mà họ phải gánh chịu…Bạn cho rằng mình không phù hợp với một lĩnh vực nào đó hay yếu kém về trí tuệ, năng lực, tài năng, khả năng sáng tạo hay một phẩm chất nào đó.Khi đó, bạn tìm cách lý giải, né tránh hoặc tìm một điểm tích cực nào đó trong hành vi của mình để thuyết phục mọi người.Và khi bạn đối mặt với nỗi sợ và tiến gần đến điều mà bạn sợ hãi, nỗi sợ của bạn sẽ biến mất, đồng thời sự tự tin và tự đánh giá cao bản thân gia tăng.Và 4 năm sau, anh đã tốt nghiệp bằng MBA Harvard mà nhiều người thèm muốn.Ngôi nhà lý tưởng ở nhiều khía cạnh, nhưng chúng tôi biết trong thâm tâm mình rằng nó vẫn chưa phải là “ngôi nhà mơ ước” của chúng tôi.Câu hỏi duy nhất mà bạn nên đặt ra đối với những điều bạn đang làm là: Liệu cách làm này có hiệu quả không? Nó có giúp đạt được những kết quả cuối cùng như mong muốn không? Theo tình hình hiện tại, đó có phải là lộ trình hành động tốt nhất không? Thước đo duy nhất về tính đúng đắn hay sai lầm của một quyết định/ một lộ trình hành động là tính hiệu quả của nó đối với mục tiêu mà bạn đã thiết lập.Đa phần con người nghĩ rằng mục tiêu không thật sự quan trọng