Trong những chương trước, chúng tôi đã thảo luận kỹ việc đọc sách như thế nào là tích cực.Sẽ là chưa đủ nếu bạn chỉ biết nội dung của bốn câu hỏi.Quan trọng là phải biết những điều bí ẩn thật sự nằm ở đâu.Nhưng nó tự khẳng định mình dù đã đến bờ vực của sự diệt vong.Với tác phẩm văn chương, sự phê bình lại chủ yếu tập trung đến vẻ đẹp của tác phẩm.Sự phân loại như trên không rõ ràng và triệt để.Khi nói rằng quá trình phân tích của tác giả chưa hoàn chỉnh nghĩa là chúng ta cho rằng tác giả chưa giải quyết được tất cả các vấn đề đặt ra trước đó; chưa tận dụng được các tài liệu của mình một cách tốt nhất; hoặc không nhận ra các ý tiềm ẩn cũng như những nhánh khác nhau của vấn đề đặt ra; hoặc không làm nổi bật được nét khác biệt và độc đáo liên quan tới vấn đề được nêu.Nói như trên không có nghĩa rằng sách của Commoner quan trọng, còn sách của Whitehead và Barnett thì không.Chính lòng trung thành đã tước đi của họ quyền tìm ra những lỗi sai hay những điều vô lý trong một cuốn sách linh thiêng.Cuối cùng, bạn cần đọc những hàm ý khi nó đã được cô đọng thành thục.