Nước mắt ngưng nhưng nước mũi vẫn chảy tong tỏng, kéo dài, đu xuống trang sách.Như kiểu nước đang chảy mà bịt miệng vòi vào.Khóc không phải chỉ vì giận dữ mà còn vì mình hèn.Lát sau, thằng em đi vào.Ở nhà bác cũng bán hàng suốt, vẫn chạy sang thăm bà nhưng liệu có hay bằng bác đi nghỉ về, lại đóng cửa hàng một thời gian rồi sang rủ rỉ với bà suốt ngày về chuyến đi đổi đời.Nhà văn vội vàng quệt nước mắt.Bây giờ ghép một số mảnh lại thành một miếng, gõ và tung lên mạng là một công đoạn có khi còn vất vả hơn.Bên mép hắn có một miếng băng gạc trắng.Biết là cái ấn tượng ấy chẳng hay ho gì.Như một xu thế để sinh tồn đỡ đau đớn.