Mỗi buổi sáng cuối tuần không còn có ai chịu trận chung cái tội ngủ dậy trễ, tranh luận về một bộ phim hấp dẫn hay cùng vào siêu thị mua và chia sẽ những món "bí kíp" làm đẹp của con gái.- Người con gái biết quan tâm là người con gái luôn hỏi: "Anh còn tiền hok dzậy?!"Hôm nay tự nhiên có hứng dậy sớm, ngồi viết nhật ký.- “Đã đến chùa, ngại gì lạy Phật, thôi thì mình vô thắp nén nhang thành kính cái vậy!” - Thoáng nghĩ, Chíp bước về phía ngôi chùa.Vô lớp, Chíp đi thẳng về phía chỗ ngồi của mình và lấy vở ra gạo lại bài.Tự nhiên thấy buồn thế không biết!.- Sao con lại vô chùa thấp hương một mình vậy? Con có chuyện buồn gì phải không? Ta nhìn thấy nỗi buồn trĩu nặng trong đôi mắt con.Dù xa nhau nhưng tình cảm chị em tôi chưa bao giờ ấm áp hơn thế và tôi tin rằng hơi ấm sẽ không bao giờ tắt với những ai biết quí trọng những gì mình đang có.Lúc đầu thì Chíp cũng buồn lắm, nhưng sau đó thì quen dần với việc trở thành trung tâm đã kích của hội bạn xấu trong lớp.Đi được hơn một ngày đường Cục Ghét thấy nóng lòng bèn hỏi ông Gió:
