Khi ông Amsel trở lại thăm nhà doanh nghiệp, ông vội nói ngay:Một lần Lincoln khiển trách một sĩ quan nhỏ tuổi đã tranh biện với bạn.Tôi thích hàng chữ đó lắm vì tôi thấy nó cho ta vái vẻ quan trọng và bề bộn công việc.Một hôm, người ta đặt nó lên một chiếc ghế cao, để cho nó nấu món cháo của nó.Tức thì sự phản đối của tôi trái ngược lại hẳn chắc các bạn đã đoán được.Ông Cohan công việc bề bộn là như vậy mà không ngày nào quên, sáng một lần, chiều một lần, gọi điện thoại hỏi thăm tin tức mẹ.Ông nghĩ ý định đó của tôi có được không.Mới đầu, hạnh phúc của ông bà đầy đủ quá, hoàn toàn quá, đến nỗi có khi cả hai đều quỳ gối, cầu xin Thượng đế gìn giữ họ trong cảnh thần tiên đó.Thì cô ta ăn tiền của tôi, phải khen tôi là sự dĩ nhiên.Ông ta bằng lòng liền.