000 sinh viên giải quyết vấn đề rắc rối; và ông nói với tôi: "Sự hỗn độn là nguyên nhân chính của sự lo lắng".Lần đầu họ bóp lực kế trong hoàn cảnh thông thường.Trước khi thắng được nó, tôi sống 11 năm trong cảnh địa ngục mà tôi tự giam vào.Ông ngạc nhiên thấy mình rất vui vẻ, còn có óc trào phúng nữa là khác.Lúc sinh thời ông có biệt tài phô diễn những ý cũ mèm và đập nó vào trí não người ta.Những ký ức hồi nhỏ của một người có bệnh đó đại loại thường có những cử chỉ ích kỷ như vầy: "Tôi nhớ có lần tôi muốn nằm trên giường, nhưng anh tôi đã nằm ỳ trên đó rồi.Óc của loài mau quên một cách kỳ lạ.Đời họ đại loại sẽ như sau này: Trăm người thì có chín chục người sẽ đau tim, thất vọng và chỉ một năm là giải nghệ.Ưu tư lại có thể sinh ra chứng sâu rằng nữa.Ông Schwab từ đó lấy câu ấy làm châm ngôn hành động.
