có vẻ như họ hay đưa ra những quyết định kinh doanh tệ hại, tin cẩn nhầm những người không đáng tin, mua cổ phiếu ngay lúc thị trường rớt giá thê thảm, và “ngựa về sau thường ngã tại hàng rào đầu tiên”.Bà ngoại thì quá nghiêm khắc, và tôi nghĩ mình đã đánh mất tuổi thơ.họ đáng tin cậy và dễ hình thành tình thân hữu với người khác.Tôi cũng tin và chọn đúng những người mới được tuyển dụng để huấn luyện những kinh nghiệm buôn bán và tiếp thị, và họ thường trở thành những tài năng trong kinh doanh”Cuộc sống đối với Susan, 34 tuổi lại hoàn toàn khác.trong những năm tiếp theo, nỗ lực nghiên cứu của tôi tập trung vào tìm hiểu các phương thức suy nghĩ và hành động khác nhau của người may mắn và người không may.Người không may thường đạt điểm thấp nhất.Cho dù cố gắng đến thế nào, người không may tuồng như vẫn không thể đạt được mục tiêu, trong khi người may mắn xem ra không cần khó nhọc mà vẫn thực hiện được tham vọng trọn đời của mình.Sự khác biệt giữa họ cũng thể hiện trong các cuộc phỏng vấn với tôi.người may mắn trông đợi sự việc diễn ra tốt đẹp nên nhất quyết thực hiện mục tiêu của mình, cho dù cơ hội thành công rất mong manh.
