Nó được truyền đi vừa như một giai thoại vừa như một khẳng định chắc chắn.Chính ông là người đã thiết lập ra một nền văn hóa công ty, làm cho IBM khác biệt hẳn với những công ty khác cho đến tận ngày nay.Người ta đã thấy ra tính cách trọng cái đẹp của ông.Gương mặt của ông giống bà như đúc, với vẻcương nghị của chiếc cằm nhọn, môi mím lại giữa đôi gò má cao.Người ta đang chứng kiến người khổng lồ trong ngành kinh doanh máy tính rơi nhanh trong lịch sử hơn nửa thế kỷ huy hoàng của nó.Và với tình yêu sống chết với IBM ông đã biến nỗi ám ảnh đó thành những giá trị mới mà ông gọi là định đề con người IBM trở thành nơi của những người biết suy nghĩ để chế tạo ra những cỗ máy biết suy nghĩ, đi xa và dài lâu vào lĩnh vực trí tuệ nhân tạo.Ông đã hoàn thành ước muốn đó và vào ngày ông trao nó cho con trai điều hành, IBM của Mỹ có 72.Maney, người tiếp cận nhiều tư liệu nhất về Watson cũng không biết cuộc họp đã nói những gì nhưng khi ra ngoài, trước đám đông nhà báo Watson nói: sẽ không có chiến tranh.Số nhân viên đã tăng từ 400 lên gần 2.Chúng ta luôn luôn nhớ rằng, con người dùng thời gian để làm ra tiền bạc.
