Sau, tôi tìm đến ông và yêu cầu ông thuật đời tư cho tôi nghe.Bạn nên nhớ, lời khuyên của họ có khi sai lầm một cách buồn cười được.Trong ba tuần vợ nằm nhà thương thì y có chín cái răng sâu.Rồi một đêm sau, bỗng dưng tôi mở cuốn "Quẳng gánh lo đi và vui sống" mà người ta đã phát cho tôi trong khi theo lớp giảng của ông Carnegie về thuật nói trước công chúng.Còn Hellen Keller đui, điếc và câm thì lại ca tụng: "Đời sống sao mà đẹp thế ta!".Tôi trở lại công việc là tổ chức và dạy những lớp cho người lớn.Cô nói: "Khi tôi bắt đầu làm đào hát bóng, tôi lo lắng sợ sệt quá.Tôi hoá ra chua chát và uất ức.Bà cho tôi hay rằng trước mỗi buổi dạ hội chính thức, trước mọi cuộc hội nghị, bà ngồi nhắm mắt ở ghế bành để dưỡng tâm thần trong hai mươi phút.Khi người ta bầu ông vào Uỷ ban kiểm lâm, ông, một người chưa bao giờ trông thấy rừng tất lo sợ.