Sớm nay, thấy bạn (dùng chiến thuật) ngồi thừ trên giường.Dường như bạn đang trôi trong dòng âm thanh.Bạn dần biết cách đặt năng lượng của mình vào cái gì.Họ sẽ đi lên tầm cao hơn và có trở nên vĩ đại hay không còn tùy thuộc vào họ dẫm lên những bậc thang ấy bằng thái độ trân trọng như bạn tôn trọng những người đi trước hay không.Ngoài nước thì: Tôi không có chức năng với nội bộ của các anh.Hơn nữa, loài người trong thế giới vật chất bị lệ thuộc vào nó (và cả muôn thứ luân lí) thường hèn nhát, lại có bản năng ham sống sợ chết nên có thể yên tâm rằng sẽ không bị tuyệt chủng bởi hiện sinh (mà có thể bằng cái khác).Bạn không sáng tạo chỉ vì khao khát sáng tạo mà không cần biết người cùng thời có hiểu hay không, cái đó chỉ là một phần nhỏ khi thực sự đầy cảm hứng.Tôi quệt nước mắt, xì mũi ướt nhẹp tay áo và ngực áo.Bạn tự hỏi bạn có phải là người cần nhiều lạc thú hơn mức bình thường.Bạn không sợ người ta chán đọc vì họ chán đọc chắc gì bằng bạn chán viết.