Có lần tôi không chịu nhận một tình thế mà tôi không sao tránh được.Chúng tôi có ba đứa con.Tôi đã chữa được mấy trăm người.Nhưng phần đông chúng ta không làm vậy.Một hôm, khi ở Maryville về, nhân vừa bị nhà ngân hàng dọa đem phát mãi lẫm, ba tôi gò cương giữa một chiếc cầu, rồi xuống xe đứng ngó dòng nước một hồi lâu, phân vân không biết có nên nhảy xuống đó cho rồi đời không.Đừng do dự, lo lắng hoặc đi ngược trở lại.Tôi nhăn nhó, quạu quọ.Đứa gái chỉ tôi nói: "Không biết có phải ông già Nô-en mang cô này lại không?" Thấy tôi ngửng đầu mở mắt, cả hai đứa đều sợ.Tôi có một mục đích lớn lao, quan trọng, cốt yếu.Khi bắt đầu viết cuốn sách này, tôi đặt một giải thưởng 200 Mỹ kim cho tác giả nào viết được một truyện ích lợi và hứng thú nhất với nhan đề: Tôi đã thắng được ưu phiền cách nào?.