Bây giờ tôi biết làm thinh.Bây giờ tôi hỏi ý trước; nên ông có cảm tưởng rằng chính ông đã sáng tạo ra kiểu mà quả có vậy thiệt.Một cuộc đời ngày ngày cân thư, bán cò, biên chép như vậy tất nhiên không thú gì hết.Bạn nhận kỹ, từ đâu tới đó, chưa có nửa lời về mục đích của cuộc thăm viếng.Kết quả ra sao? Tức thì hết tranh biện.Vậy ta phải hết sức trổ tài cho họ vừa lòng".Bạn nhận thấy rằng nó gần như bức thư trên kia.Ông ta khuyên tôi mang về bận thử một tuần nữa.Nó không tin ở giá trị của nó và sợ người ta chế giễu tới nỗi phải đợi trời tối như mực rồi mới dám lén lút đem bản thảo bỏ vào thùng thư.Vậy, muốn thay đổi hành động của một người mà không làm phật ý họ và cũng không gây thù oán:
