Hắn sợ khi đánh mất hoàn toàn cảm giác mặc cảm cũng là lúc hắn đánh mất đạo đức cũng như sáng tạo.Tự dưng mẹ lại ra giá.Ngọn lửa lớn làm ông ta hả hê man rợ.Đã thôi không quá nghĩ mình đáng nhẽ phải đi tĩnh dưỡng vì thần kinh mình cần nghỉ thực sự.Và có lẽ cả hướng thiện.Chúng tôi thương hắn, thương gia đình hắn.(Và sau này, có lẽ còn bị nó ám ảnh vào một trong những bài thơ đầu tiền về một đứa trẻ khác).Nhưng bạn luôn có cảm giác mình chẳng phải là nghệ sỹ.Mẹ lật cuốn sách lên, nó được đổi tư thế, càng cháy tợn.Bạn thấy thế nào? Bạn có đang bị ám sát không? Hôm nay, tôi phá lệ một chút, bỏ học, nằm viết.
