Vấn đề là phải đặt ra câu hỏi nào.Mọi người nói về những sự lôi cuốn về thể xác, những lợi ích được chia xẻ cùng nhau, một loại «chất hoá học» huyền bí nào đó đã kéo họ lại với nhau và làm cho họ quyết định chia xẻ cuộc sống cùng nhau.vô tâm và vô trách nhiệm.Giống như một người thợ mộc chỉ có duy nhất một cái búa, mọi vấn đề đối với chúng ta chỉ có thể giống như một cái đinh.Chúng ta thường nghĩ về mình như chỉ một con người trong khi chúng ta làm những công việc khác nhau vào những lúc khác nhau.Gần đây tôi có gặp một bệnh nhân cùng với vợ anh ta.Có một kẽ hở rất hẹp mà nhà tâm lý học trị liệu phải bước qua ở đây.Một trong những điều làm cho chúng ta trở thành con người là khả năng suy nghĩ về tương lai.Làm sao chúng ta có thể giữ thăng bằng giữa nguy cơ phạm lỗi với sự cô đơn chắc chắn nếu chúng ta chơi canh bạc ái tình an toàn? Không nơi nào trong cuộc đời của chúng ta mà những sự hài hước cực đoan ở một bên, căng thẳng ở bên kia lại nguy hiểm đến thế.Tôi thường phải hướng mọi người chú ý đến vấn đề này.
