Nhưng người khách làm tôi bất ngờ nhất, không ai khác hơn là Robert Mitchum.Yếu tố này đặc biệt quan trọng khi xuất hiện trên truyền hình, vì bạn đang thể hiện chính mình chớ không phải cho ai khác.Bởi nếu không có sự hưởng ứng từ đối phương thì dù cố gắng cuộc trò chuyện cũng chẳng đi đến đâu cả.Trong ký ức của tôi, Bob luôn là một con người lịch lãm, tài ba và có óc khôi hài.Vấn đề ông nêu ra tạo nên một không khí tranh luận sôi nổi.Họ quá mệt mỏi và chỉ muốn rời khỏi nơi đây càng nhanh càng tốt! Tôi bước đến micro, bắt đầu lấy lại sự bình tĩnh rồi hào hứng nói: Thưa quý vị, tôi là một phát thanh viên.Và nhất là, bạn không cô độc trong quá trình nói mà còn có sự hậu thuẫn từ phía bạn bè.Ông không bao giờ ngại cười lẫn không ngại lấy bản thân mình ra để chọc cười thiên hạ.Cũng cùng một đề tài nhưng với cách hỏi sau thì người khách của bạn buộc phải suy tư nhiều hơn, câu trả lời của họ sẽ không đơn giản là Không hay Có.Hãy nhớ rằng người ta đến đó để nghe bạn nói, không phải để nghe bạn đọc.
