Ưu điểm của kinh văn là sự ngắn gọn, nhưng súc tích.Hãy chấp nhận một cách sâu sắc tất cả mọi khía cạnh của kinh nghiệm mà bạn không có sự chủ động này, cảm xúc của bạn cũng như cảm giác đau đớn, khó chịu mà người hấp hối đang trải qua.Tuỳ thuộc vào quan hệ của bạn với đời sống.Ngôn từ lúc đó chỉ còn là thứ yếu.Do đó, khi hình hài này đến thơi kỳ chấm dứt, đó là một sự giải thoát.Từ đó cơ thể bạn sẽ trở thành một cánh cửa, ta có thể nói như vậy, giúp bạn đi vào cảm nhận sự sống động, sâu lắng hơn bên dưới những thay đổi thất thường của cảm xúc và bên dưới những suy tư.Sự bất hạnh luôn luôn cần một “cái Tôi”, được tạo ra bởi trí năng với một câu chuyện lâm ly tình tiết, một nhân vật chỉ có ở trong đầu bạn.Đó là Tâm dang nhìn vào cái vật mà chính Tâm đã sáng tạo ra.Điều này giải thích sự bận tâm về tương lai không thể cưỡng lại được của tự ngã.Nếu bạn bị trễ tàu, làm vỡ một cái tách, trượt chân té, bạn có cố gắng thực tập để không chê bai kinh nghiệm này là một cái gì xấu xa hay khổ sở? Bạn có khả năng chấp nhận tính “đang như thế” của sự việc, của giây phút đó không?
