Nó mất ở đây và nó lại xuất hiện, lại sống ở kia.Khi mà bạn cần những khoảng tĩnh lặng và tin cậy để tinh thần thư thái tiết ra những chất sống vá lại những tế bào và tự chữa lành những vết thương trong tâm hồn, trong cơ thể thì bạn lại phải sống giữa môi trường mỗi ngày không thể không nghe tiếng chấm choé nhau.Có những lúc tổ chim bị gió thổi xuống.Cái mà tôi nghĩ chỉ là một nền tảng cơ bản mà một thế hệ mới cần có.Tôi dự định viết một loạt truyện (rất) ngắn để ám ảnh những người chỉ cho mình dành thời gian đọc loại truyện này.Trên đời này, còn biết bao con đường mà mình chưa biết.Chúng lã chã nhảy dù xuống sách.Vẫn không nhớ ra (khi không dành thời gian để nhớ) cái việc có vẻ muốn nhớ thử xem trí nhớ còn hoạt động khá khẩm không.Khoảng cách vô hình.Cả những ý nghĩ này cũng quá cũ.
