Và có lẽ không một trẻ em mồ côi nào cám ơn hai ân nhân đó cả, trừ một vài hàng trong thư.Khi theo các buổi học, tôi đã ghi được những quan điểm sau đây và xin đem cống hiến các bà nội trợ:Lúc đó là lúc ta tự hỏi đời ta rồi đây có nên cái thá gì không? Ông chủ của ta muốn nói gì khi ông vừa chỉ trích ta? Mà sao đầu ta mỗi ngày mỗi hói như vậy nhỉ?Chưa bao giờ tôi hoàn toàn thất bại như vậy.Không bao giờ tôi lo lắng về tương lai vì tôi hiểu không một ai có thể tưởng tượng tương lai sẽ ra sao được.Thấy khó kiếm việc làm quá, anh mở một phòng thí nghiệm và nghiên cứu về vi trùng học ngay trong hầm nhà anh tại Massachussets.Trong bốn gia đình, chỉ có tôi là đàn ông.Thiệt một xu cũng không đáng".Và nhờ Trời phù hộ, sáu tháng sau y trở về Tokyo, thế là hết lo.Không những vậy, bà lại còn đem việc về nhà làm thêm đến tận nửa đêm.
