Như bất cứ dòng chảy nào của con sông, cuộc sông cũng có những lúc khô cạn và những khi triều cường.Liệu có ai trong chúng ta có một cuộc sống như thế không? Một cuộc sống không có cảm giác đau đớn?Ngày nay, xã hội loài người dường như bận tâm với việc kiếm việc làm.Từ lúc còn trẻ, tôi đã luông nghĩ đến việc viết sách nhưng không hiểu tại sao tôi không thể viết được một cái gì cho ra hồn.Nhưng dù thế nào đi nữa, điều đó cũng dẫn đến kết cục là sự sỉ nhục mà xã hội “dành cho” sự thất bại, điều này dẫn dắt ta trở lại với những gì tôi đã nhắc đến trong chương trước – xã hội đã áp đặt một giá trị hết sức thấp kém và tiêu cực lên kinh nghiệm thất bại.Chúng ta cần được đánh bóng,cần trải qua những lúc khó khăn,những lần đau khổ trước khi sự vĩ đại của chúng ta được khám phá.Một số khác bị ảnh hưởng nặng nề đến nỗi họ bị “nhấm chìm” và mãi mãi không bao giờ đứng lên được nữa.Tôi đến ký túc xá sinh viên và chơi bài poker với vài sinh viên ở đó và như thể định mệnh đã sắp đặt, tôi thắng nhiều ván và có đủ tiền tham dự hội thảo.Cá tính, sự chính trực, uy tín, sự lương thiện, sự trung thực và các nguyên tắc đạo đức mà chúng ta có là điều cực kì quan trọng.Tất cả những gì chúng tôi biết là làm việc, bán hàng và tuyển dụng thêm nhân viên.